TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT - Tuyền Linh

TRÒ CHUYỆN VỚI KHOẢNG KHÔNG TRƯỚC MẶT

Tuyền Linh

( phần 16)

•°҈°•°҈°•°҈°•°҈°•°҈°•°҈°•

TẬP I – Trò Đời Và Công Lý

Phần 16

26.5.2021 – Bạn hiền ơi, hôm nay là ngày thứ tư trong tuần, mình gặp được một quý nhơn ( mình cho là như vậy (?) ), bởi mình tin vào sự “ ở hiền gặp lành “ của mình. Mình biết là bạn đang ngờ vực về sự may mắn của mình, nhất là từ khi biết được mình đang đi trong bóng tối để tìm công lý. Qua nỗi thất vọng của mình sau ngày hòa giải lần thừ hai, ngày 11 tháng 5 năm 2021, bạn ngờ vực cũng đúng thôi. Chắc bạn thắc mắc quý nhơn mình gặp là ai? Mình thành thật xin lỗi bạn, chưa tiện nói ra đây cho bạn biết. Đây là vấn đề nhạy cảm, nhưng mình tin rồi bạn cũng sẽ biết người đó là ai, vì chuyện đến cũng sẽ đến, hay nói đúng hơn, phải đến! Xưa nay mình đâu có giấu bạn điều gì, dù là bí mật nhất, đúng không?

Vâng, mình cũng nghĩ như bạn, đang đi trong bóng tối để tìm công lý, nhưng là bóng tối đường hầm. Cuối đường hầm luôn là đốm sáng đón chờ mình. Cứ tin như vậy đi để tiếp tục sống, để tiếp tục đấu tranh, mong bắt gặp được chân lý của mình. Chân lý chỉ có một, không có hai, nếu cơ hội đến mình sẽ bắt lấy và giữ thật chặt.

14.7.2021 – Bạn hiền ơi, lâu quá không gặp bạn. Bạn vẫn khỏe đấy chứ!? Bạn biết không, mình quá ngán ngẫm sự đời, nhất là quá ngán ngẫm việc im hơi lặng tiếng của ông luật sư DĐN, người đại diện cho mình trong vụ khởi kiện tranh chấp tài sản với CTTTr tại Tòa án Huyện Đơn Dương. Hơn thế nữa, suốt cả tháng nay, mình cũng vô cùng ngán ngẫm vụ Covid 19 đang hoành hành tại Sài Gòn. Nghĩ đến con Covid mà rùng mình, rồi tự nhiên cũng vơi đi sự bực mình ông luật sư. Có phải ranh giới giữa cái chết và sự sống mong manh quá chăng, nên mình dễ dãi mọi chuyện? Tự nhiên mình cảm thấy hết giận ông luật sư, ngược lại thấy lo cho ổng. Mà lo cũng phải, khi nghe tin huyện Đơn Dương cũng đang bị lây nhiễm dịch Covid tùm lum. Như một phản xạ tự nhiên, mình bấm máy gọi cho ổng, và rồi mình yên tâm, ổng và gia đình vẫn khỏe, bình yên. Mình trò chuyện với ổng đâu được 20 phút và dĩ nhiên là không quên hỏi thăm kết quả phiên hòa giải tại Tòa án Đơn Dương hôm ngày 11 tháng 5 năm 2021 ra sao? Ông ta cho biết đại khái như thế nầy: Bên bị kiện viện cớ là trước đây mình không có đề xuất chi tiết trong việc phụng dưỡng, ví dụ như lo tiền thuốc thang khi đau ốm nên họ không có bổn phận phải lo. Nói tóm lại, họ tìm đủ mọi cách để thoái thác bổn phận đã ghi rõ trong văn bản Hợp Đồng Chuyển Nhượng ngày 09 tháng 4 năm 2004. Mình nghe mà tức sôi gan. Mình không ngờ họ lại tráo trở một cách trắng trợn như vậy.

19.7.2021 – Vì những lý do lếu láo phía bên bị đơn như vậy, hôm nay mình quyết định viết thêm một lá đơn thật rõ ràng cụ thể để gởi lên Tòa án huyện Đơn Dương, nhờ minh xét cho mình như sau, bạn xem cho biết nha !

 

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM

Độc Lập - Tự Do - Hạnh Phúc

---ooOoo---

 

ĐƠN TRÌNH BÀY

Kính gởi: TÒA ÁN NHÂN DÂN HUYỆN ĐƠN DƯƠNG

 

Tôi tên là: Nguyễn Văn Thơ, sinh năm: 1940

Địa chỉ: 79 Trần Hưng Đạo, thị trấn D’Ran, huyện Đơn Dương, tỉnh Lâm Đồng.

SDT: 0334421525

 

Tôi là nguyên đơn trong vụ án:” Yêu cầu hủy hợp đồng tặng cho quyền sử dụng đất, tài sản gắn liền với đất và hủy giấy chứng nhận quyền sử dụng đất” với bị đơn là vợ chồng anh Hoàng Quang Thành, chị Cao Thị Thu Trang.

Tôi làm đơn này xin được trình bày với quý Tòa một việc như sau:

Theo như không khí bất đồng ý kiến trong việc hòa giải giữa đôi bên, phía bị đơn cho rằng bên nguyên đơn trước đây không đưa ra yêu cầu đòi hỏi bên bị đơn phải bù hoàn phần thiệt hại trong việc phụng dưỡng cho bên nguyên đơn.

Thưa quý Tòa, bên bị đơn đưa ra những lý do không chính đáng để ngụy biện, không thể chấp nhận được.

Chiếu theo Hợp Đồng Chuyển Nhượng Quyền Sử Dụng Đất của văn phòng đăng ký đất đai tỉnh Lâm Đồng ( chi nhánh Đơn Dương ), theo thông tư số: 1883/2001/ LT – TCDG ngày 12/4/2001, đã có phần ghi sẵn cho các bên như sau:

Phương Thức Thanh Toán: Phụng dưỡng bên chuyển nhượng đến cuối đời.

Các cam kết khác: Bên nhận chuyển nhượng có bổn phận phải phụng dưỡng bên chuyển nhượng đến cuối đời.

Hợp Đồng Chuyển Nhượng giữa đôi bên được lập ngày 09 tháng 4 năm 2004, có cả bên chuyển nhượng và bên nhận chuyển nhượng đồng ký tên.

Bên Chuyển Nhượng: Nguyễn Văn Thơ (chồng) – Cao Thị Lan (vợ).

Bên Nhận Chuyển Nhượng: Hoàng Quang Thành (chồng) – Cao Thị Thu Trang (vợ).

Thưa quý Tòa, như vậy trong Hợp Đồng Chuyển Nhượng có ghi rõ những cam kết và được cả hai bên ký vào thì cứ theo điều lệ đã cam kết mà thực thi, việc gì bên được chuyển nhượng buộc bên chuyển nhượng phải nhắc lại cam kết lần nữa? Không lẽ những điều lệ cam kết trong văn bản Hợp Đồng của Văn Phòng Đăng Ký Đất Đai tỉnh Lâm Đồng ( chi nhánh Đơn Dương ) không giá trị hay sao? Hơn nữa, việc phụng dưỡng tuổi già không có nghĩa là cho ăn cho mặc là đủ, mà nó bao hàm những nghĩa cử có tính nhân văn. Thử hỏi, vợ chồng Hoàng Quang Thành và Cao Thị Thu Trang sau khi được giao nhận khối tài sản của chúng tôi, kể từ năm 2004 đến giờ đã phụng dưỡng được gì cho tôi? Vơ chồng Hoàng Quang Thành và Cao Thị Thu Trang cùng ở chung một nhà với chúng tôi, nhưng suốt mấy chục năm nay, tôi đau ốm liên miên, tháng nào cũng phải vào thành phố Hồ Chí Minh khám chữa bịnh, nhưng vợ chồng Cao Thị Thu Trang có mua giúp cho tôi được một viên thuốc nào chưa?

Tôi bị bịnh xơ vữa mạch vành tim kể từ năm 1995 đến giờ, chẳng lẽ mỗi lần đi khám chữa bịnh, tôi phải lên tiếng xin tiền hai vợ chồng hay sao? Đây là vấn đề nhạy cảm, hai vợ chồng thừa thông minh để hiều được điều này. Hơn nữa, ngoài tình cảm gia đình, còn là nghĩa vụ của hai vợ chồng sau khi đã ký cam kết với chúng tôi qua Hợp Đồng Chuyển Nhượng đất đai tài sản ký ngày 09 tháng 4 năm 2004. Tôi nghĩ, hai vợ chồng Hoàng Quang Thành và Cao Thị Thu Trang không thể tráo trở như vậy được. Hợp Đồng Chuyển Nhượng đất đai và tài sản là một văn bản do cơ quan Nhà Nước đề ra, có ghi đầy đủ những cam kết giữa bên giao và bên nhận. Bên nhận không có quyền viện cớ không chính đáng để không thực thi nghĩa vụ của mình. Tôi cho đây là hành vi tráo trở.

Kính thưa quý Tòa, tôi hiện tại là người tuổi cao sức yếu, bệnh tật triền miên, lại là người vô sản, không sở hữu được một căn chòi nhỏ để ở. Con cái tôi cũng vậy, đa phần chúng đều sống chung nhà sui gia, nên việc dựa dẫm vào con cháu đối với tôi là không thể. Vì thế, tôi rất mong quý Tòa cứu xét lại hoàn cảnh của tôi để đem lại sự công bằng cho tôi.

Tôi xin chân thành cám ơn.

Đơn Dương, ngày 16 tháng 7 năm 2021

Người làm đơn

Ký tên

Nguyễn Văn Thơ

 

Tài liệu kèm theo:

Giấy khám bịnh

Đơn thuốc

20.7.2021 - Bạn hiền, như vậy là hôm qua bạn đã đọc hết nội dung lá đơn mình đã viết để gởi lên Tòa án huyện Đơn Dương rồi? Mình nghĩ chẳng còn những ngôn từ nào để nói lên sự lật lọng trơ trẽn đó nữa. Mình bó tay. Chỉ còn trông chờ vào sự công minh của Tòa án trong những ngày tháng tới mà thôi.

( còn tiếp )

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Chỉnh sửa lần cuối vào %PM, %11 %756 %2021 %13:%08
back to top