Theo nhacvangbolero
Cảm nhận nhạc phẩm Bản Tình Cuối của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên
Cảm nhận nhạc phẩm Bản Tình Cuối
của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên
Nhᾳc sῖ Ngô Thụy Miên đᾶ từng tâm sự: “Tὶnh yêu đối với tôi dὺ sung sướng hay khổ đau cῦng là một điều rất thiêng liêng. Yêu không cό nghῖa là chiếm hữu cho riêng mὶnh, yêu là cho tận cὺng, là chấp nhận hết buồn vui khổ hận để mang lᾳi hᾳnh phύc cho người yêu”.
Ca khύc Bἀn Tὶnh Cuối cὐa Ngô Thụy Miên đᾶ đưa người nghe đến miền yêu thưσng vῖnh cửu, cho dὺ lỡ một ngày không cὸn cό nhau ở trên đời, ta vẫn yêu em đến tận cὺng “đắm say qua bao ngày thάng σ thờ”.
Mưa cό rσi và nắng cό phai
trên cuộc tὶnh yêu em ngày nào
Ta đᾶ yêu và ta đᾶ mσ,
mσ trᾰng sao đưa đến bên người.
Một lần gặp gỡ đᾶ như quen thuở nào
một lần gặp gỡ nhưng tὶnh ngỡ xa xưa.
Thuở ban đầu vào yêu, cό từng niềm vui nỗi buồn sάng mưa chiều nắng theo bước chân nhau. Giọt mưa đọng trong mắt biếc long lanh mὺa hᾳ, nắng nhᾳt nhẹ hôn lên chiều bối rối tà άo thu bay. Khi tὶnh đang cὸn nồng ấm tay trong tay, mỗi giọt mưa sợi nắng đều tô điểm lung linh thắm sắc hoa ngày hᾳnh phύc.
Khi cό em thὶ trong lὸng đầy nắng xuân tưσi, khi xa người rồi nghe tâm hồn nhức nhối từng cσn mưa buốt giά trên nhάnh sầu đông, nghe men cay đắng lên môi, chợt hὀi trên đường tὶnh mὶnh đi ngày ấy, mưa cό rσi và nắng cό phai?
Ai đang trong tὶnh yêu mà tâm hồn không đầy những mộng mσ, mσ dὸng sông trᾰng sao đưa đến bờ hᾳnh ngộ bên người tὶnh. Một lần gặp gỡ như đᾶ quen nhau từ kiếp nào, “ôi phύt ban đầu lưu luyến ấy”, một lần gặp gỡ rồi xa nhau mỗi người mỗi ngἀ.
Mây cό bay và em cό hay
ta ngᾳi ngὺng yêu em lần đầu.
Ta đᾶ say hồn ta ngất ngây
men yêu đưσng đᾶ thắm cuộc đời.
Một lần nào đό bước bên em âm thầm
một lần nào đό ta vẫn không nόi yêu người.
Mây cό bay về phưσng trời cῦ, và em cό hay ta ngᾳi ngὺng yêu em lần đầu? “Ngᾳi ngὺng yêu em” – Cό lẽ chỉ cό Ngô Thụy Miên mới dὺng từ chân chất nhất về nỗi e ngᾳi và ngượng ngập khi mới yêu lần đầu cὐa mὶnh. Tὶnh yêu cὐa lớp người cῦ là như vậy, gặp người mὶnh yêu là trống ngực đάnh dồn dập liên hồi, dὺ tâm tὶnh đà lao đao “say nắng” bόng hὶnh em bất kể không gian và thời gian nào, dὺ hồn đang ngây ngất say men rượu άi tὶnh, men yêu thưσng thắm, dậy hưσng mật ngọt cuộc đời từ khi em bước vào đời ta nghe lὸng dᾳt dào cσn sόng vỗ. Tὶnh yêu bᾶo nổi như vậy mà một lần đό bước bên em âm thầm ta vẫn không nόi nên lời yêu người. Yêu mà không dάm ngὀ, tội nghiệpvà dễ thưσng cho một người chỉ biết yêu thôi, chἀ… nόi gὶ.
Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thσ.
Bên em bên em ta hάt khύc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tὶnh yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tὶnh là đắng cay
Yêu em bằng tὶnh trong sάng dᾳi khờ tuổi ngây thσ, bằng tὶnh thάnh thiện mong chờ một mὺa xuân mở ngō cάnh cửa thiên đường. Ngày nào em cho ta biết đắm say tὶnh mộng ban đầu, ngày nào đời cho ta biết đắng cay khi em ra đi về chân trời xa lᾳ. Men yêu thưσng ngày xưa thành men cay đắng, phố cῦ vẫn mưa nắng trên lối em đᾶ qua, mà ngọt ngào bờ môi làn mắt ngày xưa đᾶ theo cάnh mây trời về viễn xứ:
Mưa đᾶ rσi và nắng đᾶ phai
trên cuộc tὶnh ngây thσ ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu nᾰm thάng σ thờ
Một ngày nào đό tόc xanh xưa bᾳc màu.
Một ngày nào đό ta cό thôi hết yêu người.
Bἀn Tὶnh Cuối là khύc tὶnh ca muôn thuở cὐa nhᾳc sῖ Ngô Thụy Miên, là giai điệu yêu thưσng “tὶnh đầu cῦng là tὶnh cuối” cὐa một kẻ vừa đa tὶnh vừa chung tὶnh. Nhᾳc tὶnh Ngô
Thụy Miên vừa đậm chất thσ, vừa chuyển tἀi cung bậc thiết tha cὐa nhịp trάi tim mang tὶnh yêu thưσng tuyệt đối bất biến trước dâu bể cuộc đời.
Bài hάt lần đầu được ca sῖ Lệ Thu hάt từ trước nᾰm 1975. Sau này cô cῦng cό trὶnh diễn lᾳi và cῦng rất thành công.
Cό lẽ vὶ bài hάt này vốn đᾶ hay nên hầu như ca sῖ nào hάt cῦng hay, nhưng gây ấn tượng với tôi hσn cἀ là bἀn song ca cὐa 2 cố ca sῖ Duy Quang – Ngọc Lan .
*******
Man mác với tuyệt phẩm ‘Bản tình cuối’
của Ngô Thụy Miên:
Phải chăng đây đúng là tình yêu cuối?
Nghe những bản tình ca của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, ta như được đắm mình trong những âm thanh du dương, êm đềm, ve vuốt tâm hồn. Một chút mơ màng, một chút vương vấn, thoang thoảng đâu đây là nỗi buồn diệu vợi. Nhưng tất cả những giây phút ấy, đều là khoảnh khắc trong sáng, buồn nhưng đẹp dịu dàng nhẹ nhàng. Nhạc sĩ đã từng nói “Cái đẹp của cuộc tình là có đổ vỡ nhưng mà vẫn thấy nó đẹp”. ‘Bản tình cuối’ là một nhạc phẩm tôn vinh tình yêu, trong một nhãn quan như vậy.
Tiếp xúc với những bản tình ca của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, người ta nhìn thấy sắc màu tình yêu đầy lãng mạn. Hình ảnh trong nhạc của ông thi vị, đẹp nhẹ nhàng mà rất đỗi say mê. Âm nhạc của ông, dẫu viết về tình yêu đã tan vỡ, nhưng vẫn rất đài các, cao sang, chứ không sướt mướt, bi thương. Âm nhạc tình yêu của ông đi được vào lòng người phải chăng cũng bởi vì ông đã thấu hiểu quy luật nghiệt ngã của ái tình, tựa như người đời đã từng tổng kết: “Tình chỉ đẹp khi còn dang dở”. Hơn nữa trong tình yêu của ông không có bóng dáng của trách móc hay thù hận; mà chỉ có sự nhung nhớ, thủy chung, dù qua thời gian chuyện tình dường như đã nhạt phai.
Với Bản tình cuối, ta chợt hiểu được phút chiêm nghiệm về tình yêu trong tâm tư của nhạc sĩ. Phải nói rằng, nhạc của ông đẹp từ ca từ tới giai điệu. Tâm sự tình yêu của ông được nâng đỡ nhờ một giai điệu khoan thai dìu dặt, làm ta liên tưởng tới đang được đi hay bay bổng trên một con đường rất đẹp, uốn lượn quanh co, khi lên đèo lúc qua suối, ngắm hoa ngắm cảnh, ngắm thác ghềnh. Đắm mình vào ‘Bản tình cuối’, trong giọng hát trong vắt, tinh khôi của nữ ca sĩ Ngọc Lan, ta cảm giác rung động tới từng thớ thịt.
Mưa có rơi và nắng có phai, trên cuộc tình yêu em ngày nào…
Người ta vẫn nói, nghe nhạc tình ca của Ngô Thụy Miên là cách ru mình về với miền kí ức vô cùng tươi đẹp của một thời yêu đương. Hiện ra một hình ảnh đẹp như giấc mộng về những hoài niệm đưa người nghe lạc vào những khung cảnh lãng mạn với ánh nắng phai, hay hạt mưa rơi cùng với giây phút khó phai về một cuộc tình đầy mơ mộng, mối tình của ‘ngày nào’ trong quá khứ.
“…Ngày nào…” nghĩa là ngày đã qua đi rồi, cũng có thể là xa xưa, hay một điểm nào đó trong một kí ức đã không còn nữa, chỉ còn gợi lên hoài niệm về một cuộc tình nào đó sâu nặng trong tâm trí của mỗi người. Giai điệu nhẹ nhàng chầm chậm như đưa con người ta dần xuôi theo dòng thời gian về những mảnh hồn tươi đẹp của cái lần đầu gặp gỡ.
Nên với nhạc sĩ, ông đang mơ, mơ để ru hồn thêm nhẹ. Mơ để rồi mỉm cười mãn nguyện với hạnh phúc của một thời. Dù rằng đó là một cuộc tình đã ‘phai màu nắng’.
Nếu có người coi tình yêu đã qua như chiếc gương vỡ, mà những mảnh vỡ ấy vẫn còn đâm sâu trong trái tim, để mỗi lần khẽ ùa về một làn gió hoài niệm liền nhói đau, như thể nó mới chỉ từ hôm qua, thì chủ thể tình yêu trong ca khúc này đã bị kí ức ái tình làm cho rộn rực, khiến người đó cứ muốn mơ hoài về những ngày đầu da diết đó. Phải chăng nỗi đau của tình yêu tan vỡ là quá nhỏ bé so với tình yêu lớn lao vượt thời gian, hay qua thời gian đã khiến nỗi đau bị mài mòn và trở thành không đáng kể?:
Mưa có rơi và nắng có phai
Trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ,
Mơ trăng sao đưa đến bên người.
Rất nhiều người khi yêu đã có cảm giác này: cảm giác như đã quen biết nhau và thân thiết từ lâu. Đây là biểu hiện của sự đắm say quá độ tạo thành? hay đúng là do hai người đã có với nhau những mối duyên tiền kiếp sâu nặng, nên khi gặp lại ở kiếp này mới lần đầu nhưng có cảm giác như gặp lại người thân quen cũ, tình cảm mới nảy sinh do đó rất thần tốc, dường như không còn khoảng cách như thế:
Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào
Một lần gặp gỡ nhưng tình đã xa xưa.
Trong tình yêu, cũng thường gặp những tâm trạng như e ngại, trái tim yêu thơ ngây biết thẹn thùng. Tác giả có lẽ là người duy nhất đã đưa được trạng thái cảm xúc ‘ngại ngần’ của tình yêu này vào trong bài hát, làm cho nó trở thành cực kỳ độc đáo khác lạ. Người ta thường nói, dẫu có trải qua biết bao nhiêu cuộc tình, thì con tim ta vẫn cứ trinh nguyên khi gặp lại tiếng sét ái tình. Khi yêu người ta như trẻ trung, khờ dại. Bước chân ta cứ lặng lẽ âm thầm, theo bên nàng mà ngại ngùng cất lên lời yêu. Tại sao lại phải ngại ngùng? Phải chăng đó là vì khi yêu, người ta thường có hai nỗi sợ. Thứ nhất là sợ sự mãnh liệt của mình làm người mình yêu bị tổn thương; thứ nữa là sợ tình yêu của mình nếu bày tỏ ra có thể bị từ chối; sợ lắm, sợ đến mức ngại ngần.
Khi đó, người ta chỉ đi bên cạnh người yêu dấu, mà thưởng thức một thứ men tình đã ngấm, người ta như thấm đẫm trong cơn say ngất ngây. Những đau thương hay những muộn phiền chợt biến đi, chỉ còn lại lâng lâng những cảm xúc trào dâng, nên mới nói tình yêu là liều thuốc chữa lành mọi vết thương trong tâm hồn. Là giọt mưa sa cho mảnh hồn khô héo:
Mây có bay và em có hay
Ta ngại ngùng yêu em lần đầu.
Ta đã say hồn ta ngất ngây
Men yêu thương đã thấm cuộc đời.
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
Một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người.
Khi đã được nếm trái tình với hương thơm ngọt ngào, mê đắm, nó như những sợi tơ hồng quấn chặt làm người ta cứ như mơ như mộng mà chìm vào men say, bước vào tình yêu như thể chưa từng được nếm trải, như ngây thơ mà đợi chờ hạnh phúc. Đâu biết rằng trái thơm kia, giấc mộng màu hồng kia, đôi mắt mơ màng trong lung linh của say đắm cũng chỉ là ảo ảnh. Giật mình thảng thốt khi tỉnh mộng rồi là sự thật phũ phàng. Lúc này đây, cay đắng mới trở thành kết quả hiện thực của tình yêu cuồng nhiệt, mà dư vị của nó có thể kéo dài suốt cả một đời người. Người đến mang cho ta trái ngọt của tình yêu đắm say trong chốc lát, người đi để lại cho ta trái đắng để ta gặm nhấm trong suốt thời gian còn lại của cuộc đời. Đây cũng là bi kịch phổ biến của những mối tình dang dở.
Những dường như những vết thương lòng đó không đủ làm người ta thức tỉnh, người ta vẫn cứ muốn mơ mộng, muốn đợi chờ một kết cục diệu kỳ. Một mình yêu, một mình chờ, rồi một mình cay đắng, nhưng vẫn phủ định và chối bỏ niềm đau. Sự thật phũ phàng, nhưng con tim mong nhớ khiến cho người ta khó lòng chấp nhận rằng yêu thương xưa đã mãi mãi mất đi rồi.
Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ.
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ.
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Và cuộc đời vẫn như vô tình hờ hững, vẫn cứ trôi mặc cho những đau thương và những đắng cay, hay phũ phàng cuốn trôi đi cả những kỉ niệm ngọt ngào. Mưa đã rơi, và nắng đã phai. Người đó vẫn ngồi đây mà hồi tưởng, hoài niệm và đếm từng giọt yêu thương đã qua, vẫn cứ ôm cơn say ấy, trên cuộc tình yêu em ngày nào, vẫn yêu, vẫn say như thủa ban đầu. Và đến bao giờ người đó mới hết yêu? Phải chăng sẽ chẳng bao giờ ta tìm được câu trả lời, bởi tình có thể chết, người có thể xa, nhưng kỉ niệm và kí ức sẽ chẳng thể phai nhòa. Mà con người thường sống vì những hoài niệm và kí ức nhiều hơn, khi những nỗi đau của thực tại vẫn đang hiện hữu.
Phảng phất đâu đây lời tiếc nuối cho một cuộc tình đã đi xa. Trái tim đa sầu đa cảm kia vẫn cứ khắc khoải với những nồng nàn thủa ấy. Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu – dẫu thời gian khắc nghiệt, dẫu tuổi trẻ đã trôi qua, thì ta vẫn cứ yêu người. Người đó biết chắc rằng, với anh đây là tình yêu cuối, có lẽ đó cũng là lý do nhạc sĩ đã đặt tên cho ca khúc là ‘Bản tình cuối’. Có lẽ đây cũng là một điểm rất đặc biệt của bài hát này; khi ông không nói: “ta còn yêu em mãi”, mà nói: “ta có thôi hết yêu người”, làm say lòng thính giả bởi tính chân thực và tâm tư khắc khoải của một ‘tín đồ’ của tình yêu.
Mưa đã rơi và nắng đã phai
Trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
Qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc màu.
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người.
Với những bản tình ca của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, người ta như du dương trong những nỗi buồn đau một cách nhẹ nhàng. Dẫu là bản tình cuối đi chăng nữa, thì cũng không thấy sự tuyệt vọng hay tang thương đầy bi lụy.
Trái tim yêu trong những bản tình ca của Ngô Thụy Miên có những đắm say nồng nàn, hay những nỗi đau buồn diệu vợi, hoặc những nuối tiếc, nhưng người ta không thể tìm thấy sự oán trách hay bi hận. Ông vẫn yêu, yêu hết mình, ông vẫn tin rằng, nếu ta yêu bằng cả sự chân thành, biết bao dung và biết vị tha, biết mở rộng vòng tay, thay vì cho rằng yêu là chiếm hữu, thì chính là ta đang tận hưởng những gì trong sáng nhất, linh thiêng nhất của tình yêu.
Giống với những gì mà ông đã từng chia sẻ: “Tình yêu đối với tôi dù sung sướng hay khổ đau cũng là một điều rất thiêng liêng. Yêu không có nghĩa là phải chiếm hữu cho riêng mình, yêu là cho tới tận cùng, là chấp nhận hết những buồn vui, khổ hận để mang lại hạnh phúc cho người mình yêu”. Một Ngô Thụy Miên với những tình yêu đầy cao thượng trong hơi thở của mỗi bản tình ca. Và chất giọng đậm ngọt của nam danh ca Tuấn Ngọc, một lần nữa lại đưa ta vào không gian bay bổng và sâu lắng của một ‘tình yêu cuối cùng’.
********
Nhạc sĩ Nguyễn Quang:
Âm nhạc Ngô Thụy Miên rất đẹp, lãng mạn và gần gũi
Nhắc đến nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, người yêu nhạc sẽ nhớ ngay tới những bản tình ca bất hủ được nhiều thế hệ yêu thích như: Niệm khúc cuối, Bản tình cuối, Chiều nay không có em, Áo lụa Hà Đông, Giọt nước mắt ngà, Mắt biếc, Giáng ngọc, Tuổi 13, Mùa thu cho em, Bản tình ca cho em, Riêng một góc trời...
Ngô Thụy Miên bắt đầu viết nhạc từ năm 1963 khi mới 15 tuổi. Chỉ 2 năm sau, ông đã được công chúng biết đến khi ca khúc Chiều nay không có em ra đời năm 1965 đến Riêng một góc trời ra đời 20 năm sau đó, nhạc sĩ Ngô Thụy Miên đã tạo nên một góc riêng được gọi là “Miên khúc” trong âm nhạc Việt Nam.
Trong suốt sự nghiệp của mình, hầu hết các sáng tác của Ngô Thụy Miên là tình ca, và ông là một trong số ít nhạc sĩ đã dành trọn cuộc đời để sáng tác tình ca. Ông từng lý giải về điều đó thật giản dị là “vì thấy thích hợp với con người, với cá tính của mình và cũng vì tình yêu mãi mãi vẫn là một đề tài muôn thuở cho người nghệ sĩ sáng tác”. Với nhạc sĩ Ngô Thụy Miên, “được biết đến như một người viết tình ca (đôi lứa) cũng đã là quá đủ cho tôi rồi”.
Nói đến những tình khúc của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên không thể không nhắc đến nhà thơ Nguyên Sa. Nguyên Sa đã giúp nhạc Ngô Thụy Miên thăng hoa và ngược lại, Ngô Thụy Miên đã đem tiếng thơ của Nguyên Sa bay cao khiến triệu tâm hồn thổn thức với nhiều tuyệt phẩm như: Áo lụa Hà Đông, Tuổi 13, Paris có gì lạ không em…
Giới chuyên môn nhận định, đến nay, hai cái tên Ngô Thụy Miên - Nguyên Sa vẫn là một điển hình cho sự thành công khi gieo thơ thành nhạc. Và theo lời nhạc sĩ Ngô Thụy Miên “trong bốn thập niên viết nhạc của mình, thơ Nguyên Sa lúc nào cũng bàng bạc trong dòng nhạc của tôi”. Hai người nghệ sĩ đã gặp nhau trong niềm giao cảm của tình yêu nghệ thuật và sự thăng hoa ấy đã đem lại cho công chúng những tuyệt phẩm sống mãi cùng năm tháng.
Các tình khúc của Ngô Thụy Miên đã giúp cho rất nhiều nghệ sĩ thành danh. Chính các nghệ sĩ thừa nhận, họ yêu mến bởi cảm thấy nhạc Ngô Thụy Miên như "nói hộ lòng mình". Bởi âm nhạc của Ngô Thụy Miên là những câu chuyện tình đặc biệt, thể hiện những chiêm nghiệm được và mất trong tình yêu. Có những mối tình từ ngây thơ, rụt rè thuở mới biết yêu, có cả những cuộc tình lỡ dở những chiêm nghiệm khi trải qua nhiều đổ vỡ. Tất cả đều được thể hiện bằng sự trau chuốt từ nốt nhạc lời ca. Nhưng, cho dù có xót xa về cuộc tình tan vỡ đến đâu, nỗi buồn tưởng như không thể nào khỏa lấp thì cuối cùng nhạc của Ngô Thụy Miên vẫn thấp thoáng đâu đó màu xanh của hy vọng chứ không bi sầu, tuyệt vọng.
Vào 20h thứ Bảy ngày 12/8 tại Nhà hát Lớn Hà Nội, trong Live concert Mắt biếc, khán giả sẽ được đắm chìm trong những tình khúc bất hủ Ngô Thụy Miên qua giọng hát của Danh ca Elvis Phương, ngôi sao trẻ của làng âm nhạc - ca sĩ Phương Phương Thảo, Sao mai Lê Việt Anh,…
Đảm trách vai trò Tổng đạo diễn chương trình Live concert kỷ niệm 60 năm tình ca Ngô Thụy Miên là nhạc sĩ Nguyễn Quang. Anh sẽ đem tới đêm nhạc những bản phối và ý tưởng mới mẻ về dàn dựng sân khấu.
Nhạc sĩ Nguyễn Quang cho hay: “Tôi cảm nhận âm nhạc Ngô Thụy Miên có giai điệu rất đẹp, tình cảm, lãng mạn. Lời bài hát buồn man mác nhưng không có sự đau khổ, oán hận, bi thương, mà luôn chờ mong ngày gặp lại và ngày mai tươi sáng tốt đẹp hơn. Với tôi, âm nhạc của nhạc sĩ Ngô Thụy Miên rất gần gũi, giống như chính âm nhạc của ba tôi, nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9”.
Nhạc sĩ Nguyễn Quang
Đêm tình ca Mắt biếc tôn vinh cái đẹp, tình yêu đẹp và đặc biệt là những người phụ nữ tuyệt đẹp qua những nhạc phẩm Ngô Thụy Miên. Bởi ý nghĩa nhân văn đó, NTK Thanh Hương Bùi quyết định đồng hành cùng chương trình. Thanh Hương Bùi sẽ ra mắt BST mới Áo lụa Hà Đông trình diễn trong đêm nhạc Mắt biếc.
NTK Thanh Hương Bùi
“Khi nghe chia sẻ của nhạc sĩ Nguyễn Quang về nhân vật em trong các sáng tác của Ngô Thuỵ Miên, tôi đã rất thích thú và bất ngờ. Sao ngày nay lại có người đàn ông chung tình đến thế, và đặc biệt ông đã thi vị hoá để xây dựng hình tượng nhân vật xuyên suốt hành trình sáng tác. Hình ảnh ấy khơi gợi trí tò mò và là nguồn cảm hứng để cho tôi sáng tạo, muốn tìm kiếm. Để khắc họa những câu chuyện tình yêu, không bi luỵ, ảo sầu, tôi đã sử dụng chất liệu lụa, hoạ tiết phù hợp, bay bổng, lãng mạn và cách tân nhưng vẫn giữ được vẻ đẹp cốt cách của người phụ nữ”, NTK Thanh Hương Bùi chia sẻ.
Nam Anh