ĐƯỜNG MÂY LỐI GIÓ
Nhớ thời lối gió đường mây
Nhớ sông núi cũ, nhớ ngày tang thương
Một thuở phi bào khăn quàng tím
Ngày ngày quanh quẩn vạn đường mây
Hăm chín tháng tư tàn cuộc chiến
Ba sáu năm qua cuốc với cày
Một thuở súng bên hông xuống phố
Cánh bay...ĐƯỜNG MÂY LỐI GIÓ
Nhớ thời lối gió đường mây
Nhớ sông núi cũ, nhớ ngày tang thương
Một thuở phi bào khăn quàng tím
Ngày ngày quanh quẩn vạn đường mây
Hăm chín tháng tư tàn cuộc chiến
Ba sáu năm qua cuốc với cày
Một thuở súng bên hông xuống phố
Cánh bay xao động áo Trưng Vương
Nhớ giờ tan học chào cô nhỏ
Hỏi đợi chờ ai trước cổng trường
Một thuở thu về ngang xứ Huế
Tóc dài lộng gió thơm Hương Giang
Đồng Khánh cười nghiêng tà áo tím
Che nón bài thơ nhặt lá bàng
Một thuở Cù Hanh thăm phố núi
Cưỡi con ngựa sắt đón Pleime
Lên đồi, xuống dốc ai cười nói
Mờ mịt hoàng hôn quên lối về
Một thuở đất trời không có tuổi
Đời nương lối gió vẹt đường mây
Đêm về chếnh choáng trong hư thực
Đâu tính tương lai, tháng với ngày
Show more

Biển Sóng Và Người Tình Xa
Tự nhiên lòng rất nhớ
Nhớ biển và nhớ người
Người thì ở tận phương trời
Lái xe về biển, nụ cười héo queo
Trong lòng nghe tiếng sóng reo
Trong tim lãng đãng… buồn hiu hắt buồn
Từ nhà đi đến biển
Hai giờ dài lái xe
Dọc...Biển Sóng Và Người Tình Xa
Tự nhiên lòng rất nhớ
Nhớ biển và nhớ người
Người thì ở tận phương trời
Lái xe về biển, nụ cười héo queo
Trong lòng nghe tiếng sóng reo
Trong tim lãng đãng… buồn hiu hắt buồn
Từ nhà đi đến biển
Hai giờ dài lái xe
Dọc đường đầy những tiếng ve
Hạ nồng cháy bỏng, lòng nghe chạnh lòng
Một đời gạn đục khơi trong
Vàng hoe chiếc lá… sắc không đã là
Đi dọc theo bờ cát
Khi bóng chiều dần phai
Ráng hồng rực rỡ chân mây
Rì rào sóng vỗ nhớ ai ngập lòng
Biết còn dịp gặp lại không
Dẫu cùng quanh quẩn chung vòng trầm luân
Nhúng chân vào biển mặn
Mát từng giọt mồ hôi
Bỗng dưng trong dạ bồi hồi
Nhớ-người-nhớ-cả-mắt-môi-nụ-cười
Nhớ một lần cùng dạo chơi
Bên bờ biển vắng khi trời chớm thu
Rưng rưng cùng kỷ niệm
Dường như xa thật xa
Chìm sâu trong buổi chiều tà
Trên từng vạt sóng đêm pha bạc đầu
Bóng ngày khép cửa từ lâu
Vẫy chào biển sóng quay đầu về non (*)
(*) Kingwood
Show more



Dường như xa thật xa
Chìm sâu trong buổi chiều tà
Trên từng vạt sóng đêm pha bạc đầu
Bóng ngày khép cửa từ lâu
Vẫy chào biển sóng...Rưng rưng cùng kỷ niệm
Dường như xa thật xa
Chìm sâu trong buổi chiều tà
Trên từng vạt sóng đêm pha bạc đầu
Bóng ngày khép cửa từ lâu
Vẫy chào biển sóng quay đầu về non (*) Show more 1 week ago


Nỗi Nhớ Ngập Lòng
Từ ngày thôi không gặp
Em như cánh chim trời
Làm sao quên được người ơi
Bao nhiêu tình nghĩa một đời cưu mang
Kỷ niệm như cơn lốc
Nửa khuya dựng ta ngồi
Tay ôm gối mộng nhớ người
Nhớ vòng tay nhỏ, nhớ lời dấu yêu
Cố dỗ giấc… không thểNỗi Nhớ Ngập Lòng
Từ ngày thôi không gặp
Em như cánh chim trời
Làm sao quên được người ơi
Bao nhiêu tình nghĩa một đời cưu mang
Kỷ niệm như cơn lốc
Nửa khuya dựng ta ngồi
Tay ôm gối mộng nhớ người
Nhớ vòng tay nhỏ, nhớ lời dấu yêu
Cố dỗ giấc… không thể
Ra hiên ngồi nhìn trăng
Thuốc vàng tay, lòng băn khoăn
Mong cầu hạnh phúc, bình an cho người
Trăng tháng Giêng vàng úa
Cô đơn giữa từng không
Gió lùa xào xạc rừng thông
Sương khuya thấm ướt cõi lòng nhớ ai
Biết rằng không thể khác
Nhưng sao cứ tương tư
Cuộc tình mười mấy năm dư
Dễ gì phai nhạt, đâu như qua đường
Tin yêu không tỏ được
Ôi nặng lòng xiết bao
Người ơi duyên muộn tình sau
Nhớ cay ánh mắt, thương bào buồng tim
Show more





Ra hiên ngồi nhìn trăng
Thuốc vàng tay, lòng băn khoăn
Mong cầu hạnh phúc, bình an cho người 1 week ago




Từ Giọng Hát Em (*)
Em về rồi còn dư âm tiếng hát
Gợi nỗi buồn tiếc nuối một chia xa
Mắt long lanh từng ý nhạc lời ca
Như nhắn gửi cho hồn anh say khướt
Em về rồi anh vui buồn bất chợt
Lòng xôn xao tìm kiếm vật không tên
Cứ mơ màng như thấy bóng dáng...Từ Giọng Hát Em (*)
Em về rồi còn dư âm tiếng hát
Gợi nỗi buồn tiếc nuối một chia xa
Mắt long lanh từng ý nhạc lời ca
Như nhắn gửi cho hồn anh say khướt
Em về rồi anh vui buồn bất chợt
Lòng xôn xao tìm kiếm vật không tên
Cứ mơ màng như thấy bóng dáng em
Với ánh mắt và làn môi rung mở
“anh mong ước thành mây nương làn gió
Đến bên em dù ở cõi mơ hồ”**
Anh ôm đàn tiếp tục dệt tiếng tơ
Cho em chuốt lời ca thêm trìu mến
Anh vẫn chơi vơi như thuyền không bến
Giọng hát liêu trai đã nhập vào hồn
Lời ca mơn man, tiếng nhạc dập dồn
Tim mệt lã, đắm chìm trong nhung nhớ
Gió thoảng qua mành nghe như hơi thở
Ngó ra vườn chỉ thấy bóng trăng suông
Em ra về để lại nỗi vấn vương
Cho đêm vắng lạnh tràn lên chăn chiếu
Giữa tháng Tư 2014
—————————————————-
(*) Tựa một bài hát của Ngô Thụy Miên
(**) Lời bài ca “Dư Âm” của Nguyễn Văn Tý.
Show more

Giọng hát liêu trai đã nhập vào hồn
Lời ca mơn man, tiếng nhạc dập dồn
Tim mệt lã, đắm chìm trong nhung nhớ 2 weeks ago




Đến bên em dù ở cõi mơ hồ”**
Anh ôm đàn tiếp tục dệt tiếng tơ
Cho em chuốt lời ca thêm trìu mến. Bài thơ thật...“anh mong ước thành mây nương làn gió
Đến bên em dù ở cõi mơ hồ”**
Anh ôm đàn tiếp tục dệt tiếng tơ
Cho em chuốt lời ca thêm trìu mến. Bài thơ thật ngọt ngào ....tất cả chỉ còn là những ký ức dễ thương. Cám ơn nhà Thơ Yên Sơn chia sẻ. Show more 2 weeks ago


Sinh Phạm - Xin chia sẻ với các bạn
Đây là một ít trải nghiệm của tôi khi bị mất US Passport.
Chúng tôi đi từ Áo sang Ý bằng xe lửa, tôi đã được mọi người dặn dò kỷ lưỡng là Áo và Ý ăn cắp ghê ghớm lắm phải coi chừng, tôi lúc nào cũng ôm chặt cái ba lô của...Sinh Phạm - Xin chia sẻ với các bạn
Đây là một ít trải nghiệm của tôi khi bị mất US Passport.
Chúng tôi đi từ Áo sang Ý bằng xe lửa, tôi đã được mọi người dặn dò kỷ lưỡng là Áo và Ý ăn cắp ghê ghớm lắm phải coi chừng, tôi lúc nào cũng ôm chặt cái ba lô của tôi, nhưng bà xã thì lơ đãng bỏ ba lô trên chỗ để hành lý trên đầu chỗ mình ngồi, lúc lên thì chỉ có 2 người chúng tôi, đi 1 lát thì có thêm hành khách lên, đến trạm kế tiếp, khi xe bắt đầu chuyển bánh thì bà xã tôi thấy có người lấy ba lô của mình nên la lên để mọi người giúp, nhưng tên trộm đã nhẩy xuống tàu và xe lửa không thể dừng lại được, chúng tôi mất 750€ và 2 cái passports.
Khi gần đến biên giới Ý, thì cảnh sát Áo lên tàu đi rảo 1 vòng, tôi mừng quá, báo cho họ để được giúp đỡ, tưởng sao, họ nói vì ông và bà không có passport nên buộc lòng chúng tôi phải mời ông bà về đồn để làm việc. Sau khi làm biên bản, họ thả chúng tôi ra, chúng tôi phải chờ 8 tiếng mới có chuyến xe lửa khác, đi lang thang trong cái làng vắng vẻ của Áo, không ai biết tiếng Anh, ga xe lửa không một bóng người, chỉ có 2 người chúng tôi.
Chúng tôi đến được thành phố Venice của Ý lúc 9g30 tối, đi ăn nhà hàng ngay bờ sông, có cây cầu xi măng nổi tiếng, ai đến đó cũng chụp hình để kỷ niệm, trong nhà hàng toàn khách từ Mỹ, ai cũng kể chuyện mình bị mất đồ và bị lường gạt như thế nào. Sáng sớm 5 giờ sáng chúng tôi phải đón xe lửa tốc hành đi Milan, vì Venice không có Lãnh Sự Quán Mỹ, và LSQ Mỹ ở Milan chỉ mở cửa từ 9g đến 12g trưa.
Chúng tôi đến LSQ Mỹ ở Milan lúc 9g30, trước tiên phải qua hàng rào của thuỷ quân lục chiến Ý, họ hỏi đến đây làm gì…, sau khi trả lời, họ cho qua, vòng thứ nhì là cảnh sát dã chiến Ý, cũng trả lời những câu hỏi như vòng đầu, sau đó là gặp cảnh sát Ý, họ bấm máy intercom để chúng tôi nói chuyện với nhân viên LSQ Mỹ bên trong, họ nói trước: trong 5 câu hỏi mà họ hỏi nếu tôi trả lời không trong 5 câu đó thì chịu khó đi chỗ khác chơi :
1/Biết tiếng Anh không ?
2/Phải công dân Mỹ không ?
3/Có tiền hoặc thẻ để trả...
Show more
2/Phải công dân Mỹ không ?
3/Có tiền hoặc thẻ để trả lệ phí không ?
4/Có 5 euros tiền mặt để trả tiền chụp hình không ?1/Biết tiếng Anh không ?
2/Phải công dân Mỹ không ?
3/Có tiền hoặc thẻ để trả lệ phí không ?
4/Có 5 euros tiền mặt để trả tiền chụp hình không ?
5/Có biết xử dụng computer không ?
Sau khi trả lời xong, họ nói tôi sang nhà hàng gần đó để gởi hành lý, và họ bấm cửa cho tôi vào, vào trong lại phải qua máy dò vũ khí như trong phi trường, họ bắt tôi phải bỏ cell phone lại trong locker, không được mang tất cả những gì có camera trong đó, tôi nói : trong phone của tôi có hình Passport của tôi, nhưng họ nói với tôi những hình đó không có giá trị với họ, phải bỏ phone lại, còn không thì đi ra, sau khi bỏ hết phone vô locker, họ gọi máy bộ đàm báo lên trên lầu 7 là có 2 người đi thang máy lên, cảnh sát ở dưới quẹt thẻ và bấm nút thang máy cho chúng tôi lên, khi đến tầng 7 thì có 1 cảnh sát đứng chờ sẵn, áp tải chúng tôi đến cửa văn phòng LSQ Mỹ, có một cửa sổ nhỏ nhìn vào bên trong được che bằng kính dầy khoảng 5,10 mm và một cái computer, nhân viên ở đó nói với tôi: xử dụng computer để điền đơn, sau khi điền đầy đủ chi tiết, computer hỏi câu cuối: khi mất Passport có báo cho mọi người biết không ? Tôi trả lời có, thế là computer đá tôi ra, tôi lập đi lập lại nhiều lần, nhưng vẫn bị computer đá ra, tôi lại gỏ cửa hỏi nhân viên ở trong, họ liếc tôi một cái rồi nói: hồi nãy tôi có hỏi ông có biết xử dụng computer không mà ? Ông phải tự xử, không ai giúp ông được.
Lúc đó tôi hồi hộp quá vì đã 11g30 mà vẫn chưa vô được LSQ Mỹ mà 12g thì họ đóng cửa, tôi trở lại computer và trả lời bừa: khi mất PP tôi không báo cho ai hết, thế là computer in ra cho tôi một biên nhận và kêu tôi chờ, khoảng 10 phút sau thì có người mở cửa cho chúng tôi vào, vào trong mới thấy một đám dân Mỹ mất PP, đang ngồi chờ ở trong, cuối cùng sau 2 tiếng thì họ cũng làm xong PP mới cho chúng tôi.
Tôi sẽ không quên những ngày này, mọi người cứ đồn đãi trên mạng nhớ chụp hình PP trước khi đi du lịch, nhưng thực tế như mọi người thấy, hình chụp Passport có một giá trị nào.
Khi đến Paris, chúng tôi có đến cửa hàng Louis Vuitton để xếp hàng mua làm kỷ niệm cho bà xã tôi 1 cái giỏ (mỗi người chỉ được mua một cái), sau khi mua xong họ dặn chúng tôi không nên đeo ở Paris, vì tụi cướp sẽ giựt, lần này tôi đã đề cao cảnh giác, tôi để bà xã tôi đeo giỏ đi đằng trước với đứa cháu, tôi đi đằng sau để bảo vệ, vừa mới xuống hầm đi tàu điện ngầm, là lập tức có một thằng cao lớn da trắng xô tôi ra để giựt, vì tôi đã đề phòng nên tôi xô lại, nó chỉ đánh được vào vai bà xã tôi nhưng trượt cái giỏ, nó lồm cồm bỏ chạy.
Khi sang đến Hoà Lan, buổi tối chúng tôi đi tham viếng phố đèn đỏ, vì đã có kinh nghiệm, nên lúc nào cũng để bà xã đi đằng trước, tôi đi đằng sau quan sát tứ phía, giống như ra chiến trường, tôi quay ra đằng sau thấy có 1 thằng da trắng khổng lồ cứ nhìn tôi chăm chăm, tôi có linh cảm không tốt rồi, tôi hối bà xã đi nhanh lên, chúng tôi đi nhanh, nó cũng đi nhanh theo, chúng tôi dừng lại nhìn nó, nó cũng dừng lại nhìn chúng tôi, chúng tôi quẹo trái, nó quẹo trái, chúng tôi quẹo phải, nó quẹo phải, tôi thấy chuyến này là chết chắc, nhưng may mắn tôi nhìn thấy 2 người cảnh sát đang đi bộ, chúng tôi vội vàng chạy về hướng cảnh sát, lúc quay lại thì thấy nó biến mất, từ đó chúng tôi không có lòng dạ nào đi tham viếng nữa.
Nhiều người ca ngợi về Châu Âu, nhưng đối với chúng tôi, qua những chuyện tôi kể ở trên, chúng tôi không bao giờ muốn trở lại châu Âu nữa.
ST Show more 3 weeks ago


THƠ CỦA TUI
My poetry makes up from fantasy
Coincidentally hits someone known or unknown
No need to remember, neither to forget
Do not hope, do not blame... unfair for me
Nice poetry is hard to generate with happiness
But when in deeply sadness...THƠ CỦA TUI
My poetry makes up from fantasy
Coincidentally hits someone known or unknown
No need to remember, neither to forget
Do not hope, do not blame... unfair for me
Nice poetry is hard to generate with happiness
But when in deeply sadness it'll flow free
Thơ tôi dệt chuyện trên trời
Ngẫu nhiên rụng xuống trúng người lạ, quen
Không cần nhớ, chẳng cần quên
Đừng hy vọng, chớ bắt đền... tội tôi
Nhưng thơ khó dệt khi vui
Chỉ khi buồn khổ chín muồi mới phê
Show more

Ngẫu nhiên rụng xuống trúng người lạ, quen
Không cần nhớ, chẳng cần quên
Đừng hy vọng, chớ bắt đền... tội tôi
Nhưng thơ khó dệt... Thơ tôi dệt chuyện trên trời
Ngẫu nhiên rụng xuống trúng người lạ, quen
Không cần nhớ, chẳng cần quên
Đừng hy vọng, chớ bắt đền... tội tôi
Nhưng thơ khó dệt khi vui
Chỉ khi buồn khổ chín muồi mới phê Show more 4 weeks ago


Thân mến gửi đến quý bạn, thi văn hữu của diễn đàn GNST bài thơ phóng dịch từ một email của một người bạn... con gái từ thời trung học, hiện đang ở Belgium, viết gửi cho tôi. Dường như đã hơn 56 năm mới tìm được nhau, nàng không còn rành tiếng Việt...Thân mến gửi đến quý bạn, thi văn hữu của diễn đàn GNST bài thơ phóng dịch từ một email của một người bạn... con gái từ thời trung học, hiện đang ở Belgium, viết gửi cho tôi. Dường như đã hơn 56 năm mới tìm được nhau, nàng không còn rành tiếng Việt như thời áo trắng vì nơi đó nàng đã không có cơ hội giao tiếp bằng tiếng Việt nên những email liên lạc với nhau lúc đầu chỉ toàn tiếng Pháp... Mãi cho đến hôm nay thì có lẽ tiếng Việt đã trở lại với nàng. Tâm tình đó đã cho tôi xúc cảm khi nhận đực cái note nầy.lúc khởi đầu nên phóng dịch để cùng quý vị đọc cho vui. Bài thơ tôi lấy tên là RỪNG KHÓC.
youtu.be/pU-8xVs9_vc
Le vent et la foret qui pleurent.
Toutes leurs larmes en Automne feuille a feuille.
Ah! Les feuilles.
La vie.
S’ecoule.
Pourquoi mon coeur es- tu si lourd…..
QVB
rừng bật khóc khi gió về lồng lộng
nước mắt rơi, mùa thu chín về ngang
tỉnh cơn mơ… chỉ là lá thu vàng
ơi ngày tháng trôi qua vô tình quá
cuộc sống con người bon chen vội vã
sao trong tim trĩu nặng bóng một người
Yên Sơn
Show more
nước mắt rơi, mùa thu chín về ngang
tỉnh cơn mơ… chỉ là lá thu vàng
ơi ngày tháng trôi qua vô tình quá
cuộc sống...rừng bật khóc khi gió về lồng lộng
nước mắt rơi, mùa thu chín về ngang
tỉnh cơn mơ… chỉ là lá thu vàng
ơi ngày tháng trôi qua vô tình quá
cuộc sống con người bon chen vội vã
sao trong tim trĩu nặng bóng một người, Hay quá Thi sĩ Yên Sơn.
Show more 4 weeks ago


Dù vẫn còn Hạ nhưng miền viễn tây bỗng nhiên có thu về; khí trời mát mẻ lạ thường cho tôi cảm tưởng như đang giữa mùa thu.
Gửi đến cả nhà bài thơ dịch từ CHANSON D’AUTOMNE
Les sanglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon coeur
D’une...Dù vẫn còn Hạ nhưng miền viễn tây bỗng nhiên có thu về; khí trời mát mẻ lạ thường cho tôi cảm tưởng như đang giữa mùa thu.
Gửi đến cả nhà bài thơ dịch từ CHANSON D’AUTOMNE
Les sanglots longs
Des violons
De l’automne
Blessent mon coeur
D’une langueur
Monotone
Tout suffocant
Et blême, quand
Sonne l’heure
Je me souviens
Des jours anciens
Et je pleure
Et je m’en vais
Au vent mauvais
Qui m’emporte
De ça, de la
Pareil à la
Feuille morte
Paul Verlaine
THU CA
Tiếng đàn
vang vọng thanh âm
Mùa thu gợi cảm
cho lòng nao nao
Ngập hồn
tiếng kiểng canh thâu
Nhớ màu kỷ niệm
dạt dào lệ rơi
Tôi đi
gió chướng dập vùi
Đẩy, đưa, đây, đó
như đời lá khô
YS
Show more



"Đưa người ta không đưa sang sông"
Đi hái hoa sen, chạy vòng vòng
Nước hồ xanh thẵm, trời xanh biếc
Hạ đỏ vương vương với nắng hồng
Đi hái hoa sen, chạy vòng vòng
Nước hồ xanh thẵm, trời xanh biếc
Hạ đỏ vương vương với nắng hồng
-=- by Yên Sơn-=- 1 month ago



Hỏi đợi chờ ai trước cổng trường
2 days ago
Đời nương lối gió vẹt đường mây
Đêm về chếnh choáng trong hư thực
Đâu tính tương lai, tháng với ngày 2 days ago