Tản Mạn Cuối Năm
Thắp ba nén nhang
Đốt giấy tiền vàng
Cúi đầu vái van
Tiễn vong 2020.
Hôm nay 31/12/2020. Tôi ngồi một mình trong phòng. Cả nhà đều đi khỏi. Một buổi chiều cuối năm tệ hại chưa bao giờ có kể từ ngày tôi đến Mỹ. Thú thật tôi đã từng rất vui và...Tản Mạn Cuối Năm
Thắp ba nén nhang
Đốt giấy tiền vàng
Cúi đầu vái van
Tiễn vong 2020.
Hôm nay 31/12/2020. Tôi ngồi một mình trong phòng. Cả nhà đều đi khỏi. Một buổi chiều cuối năm tệ hại chưa bao giờ có kể từ ngày tôi đến Mỹ. Thú thật tôi đã từng rất vui và hân hoan chào đón năm 2020 vì đó là năm tuổi của tôi. Năm đánh dấu nhiều sự thay đổi trong gia đình tôi. Con trai lớn rời nước Mỹ để đi công tác bên nước Đức xa xôi. Con trai út mua nhà và định cư ở Oregon, cháu tôi sẽ chọn một trường Đại học nào nó và cháu sẽ rời nhà bắt đầu cuộc sống sinh viên. Tôi đã mua vé máy bay đi thăm các con và vé du thuyền đi chơi vài chỗ trong năm 2020.
Đầu năm 2020, tôi đã về thăm Việt Nam sau gần 10 năm không về. Đó là dịp tôi về kỵ giỗ cha mẹ chồng, giỗ ba tôi và ăn Tết Xuân Canh Tý với đại gia đình.
Tôi đã từng mơ ước một ngày đặt chân lên đất Bắc. Một nơi mà thuở ngồi ghế nhà trường tôi đã nghe các văn nhân ca tụng. Nào Phở Bắc, hoa Soan, hoa Sấu, nào Phủ Khổng, đền Hùng, Hồ Trúc Bạch, Văn Miếu, Quốc Tử Giám, Hồ Hoàn Kiếm, Đền Ngọc Sơn, Tràng An ... Và tôi đã đến đó, đặt chân lên Hà Nội, hưởng thụ sự ưu đãi của Hà Nội dành cho một du khách. Tôi đã thực sự thấy sự hào nhoáng và kiếm tiền của một Hà Nội hiện đại. Miền Bắc đã có những danh lam thắng cảnh tuyệt vời, non nước hữu tình, những đền chùa, miếu mạo cổ kính đã cho tôi thấy đất nước ta đẹp vô cùng, linh thiêng lẩn khuất hồn sông núi.
Vịnh Hạ Long với Hạ Long Bay , hang Sửng Sốt. Phố cổ Hội An, tháp treo Bà Nà ...đều rất đẹp, quy mô, đầu tư đắt tiền làm thỏa mãn du khách. Nhưng trong đó có những ngậm ngùi thương cho những người dân bị mất đất, mất nhà vì nơi dung thân bao nhiêu thế hệ bị xóa sổ để làm khu sinh thái.
Show more

Hôm nay mừng sinh Phượng Loan. Thương mến chúc Phượng Loan vui vẻ trong ngày đặc biệt và nhiều niềm vui tiếp tục và may mắn thành công trong cuộc sống.
Thương mến,
Phương Khanh



NIỀM VUI MỖI NGÀY
____________
TRẦN BANG THẠCH
Trịnh nhạc sĩ chọn niềm vui mỗi ngày còn tôi thì niềm vui không cần chọn vì nó có ở đó mỗi ngày. Nó có mặt trong tư thế độc tôn, rõ ràng, nổi bật so với những niềm vui khác xảy ra với tôi mỗi ngày từ hơn hai...NIỀM VUI MỖI NGÀY
____________
TRẦN BANG THẠCH
Trịnh nhạc sĩ chọn niềm vui mỗi ngày còn tôi thì niềm vui không cần chọn vì nó có ở đó mỗi ngày. Nó có mặt trong tư thế độc tôn, rõ ràng, nổi bật so với những niềm vui khác xảy ra với tôi mỗi ngày từ hơn hai năm nay.
Muốn cà kê kể chuyện nầy với bạn từ lâu nhưng còn ngại. Ngại thời gian chưa chín để xác quyết một niềm vui. Ngại khi nói về một cách sống của mình. Cuối cùng là ngại khó khi bắt đầu câu chuyện sống và viết nầy. Khó là phải vì chuyện mình đã ấp ủ từ hơn hai năm nay; có quá nhiều cái để nói mà không biết bắt đầu từ đâu.
Thôi thì hãy bắt đầu từ cái bắt đầu.
Mấy năm trước tôi có một chị bạn bị ung thư tử cung khá trầm trọng nhưng đã thoát khỏi lưỡi hái của tử thần. Chị nói mạng chị còn và khí sắc được như bây giờ vì chi dốc tâm tập thể dục sau khi giải phẫu. Để kịp giờ mở cửa tiệm hoa của chị lúc 7 giờ sáng, mỗi ngày chị phải đến phòng tập thể dục từ 4 giờ sáng. Tôi hỏi chị sao mà cực khổ quá vậy. Chị nói: “Em bị bịnh mà, không tập như vậy thì em đã chết từ lâu rồi!”. Câu nói gọn gàng nhưng đã nhúm trong đầu tôi một sự “bắt đầu”. Một chuyện khác. Tôi có ông thầy đã trải qua cuộc giải phẫu tim ở tuổi gần tám mươi, mắc bịnh tiểu đường hơn 3 thập kỷ nên phải liều khi chịu mổ. Cái rủi là cuộc giải phẫu không suông sẻ: lồng ngực mổ xong, khâu lại; vài tiếng sau mổ lại vì có hiện tượng chảy máu trong lồng ngực. Ông thầy tôi vượt qua hết cái khổ nạn này đến nổi ông bác sĩ phải tán thán: Ông đúng là ông già gân! Thầy tôi nói: nhờ chơi thể thao từ nhỏ và nhờ 108 thế tài chi đều đặn mỗi ngày từ nhiều năm nay mà ông sống. Trong đầu tôi có thêm một “bắt đầu”. Lỡ dài dòng thì xin nói luôn cái “bắt đầu” khác. Bạn tôi, anh PPL, đã qua cái bảy bó từ lâu vậy mà cơ thể rắn chắc, bắp thịt nổi cuộn thấy mà ham. Lần nào gặp nhau anh cũng kêu tôi trở lại sân tennis và hỏi tôi đã bắt đầu “work out” ở gym chưa.
Show more

____________
Những cái gọi là “bắt đầu” này rõ ràng như vậy mà tôi cần phải viện trợ thêm một thứ khác để bắt đầu cho một sinh hoạt...NIỀM VUI MỖI NGÀY
____________
Những cái gọi là “bắt đầu” này rõ ràng như vậy mà tôi cần phải viện trợ thêm một thứ khác để bắt đầu cho một sinh hoạt hàng ngày của mình. Đó là sự quyết tâm. Người Mỹ có 1 tập quán thật đẹp: Ngày đầu năm họ thường nghĩ tới một việc họ quyết tâm khắc phục mà họ gọi là New year resolution. Từ này thật đẹp, nhưng học đươc và làm được không phải là chuyện dễ. Còn nhớ hơn ba mươi năm trước, sau mấy tháng đặt chân lên đất Hoa Kỳ, tôi đã học đòi làm một loại resolution bằng cách tuyên bố với mọi người là kẻ ghiền thuốc lá nặng này sẽ bỏ thuốc từ hôm nay. Nói thì dễ mà làm thì khó quá. Chỉ bỏ thuốc từ lỗ mũi trở lên! Phải đợi tới hơn nửa năm sau khi thằng con út lúc đó vừa hơn 4 tuổi bắt gặp bao Lucky Strikes trong túi áo “ông già nói láo”, nó quăng ra sân giữa cơn mưa mà không một chút đoái hoài tới nỗi tiếc hùi hụi của “ông già thất hứa”. Con nít nhỏ mà còn biết cái phải bỏ thì mình đâu có thể thua nó được. Nhờ vậy mà cái resolution đó tôi hoàn thành được và giữ cho tới bây giờ. Nhờ thằng con nít!
Bây giờ tôi đang đeo đuổi cái resolution mới mà tôi đã bắt đầu hơn 2 năm nay: Mỗi ngày đi tới phòng tập thể dục. Đeo đuỗi khá lâu như vậy mà tôi vẫn thiếu tự tin. Không biết mình đeo theo nó hay nó bỏ mình lúc nào đây!
Bonjour niềm vui mỗi ngày, mon amis!
TG: TRẦN BANG THẠCH Show more 4 months ago






"Có những người đến và đi trong cuộc đời mỗi chúng ta, ai đó cũng đều mang cho riêng mình một sứ mệnh.
Có người làm ta đau đến nhói lòng, có người làm ta nhớ thương đến khôn nguôi, cũng có những người khiến ta vui vẻ và hạnh phúc mãi về sau.



Tôi đã chứng kiến, nhìn tận mắt những công trình đón Tết vĩ đại ở những điểm du xuân . Năm Canh Tý chuột có mặt ở... Show more 3 weeks ago